Hãy mua bất động sản và chờ đợi”. Hồi ấy, “hộp dụng cụ” của tôi chưa đủ rộng lớn và vững chắc để giữ số của cải tôi làm ra. Tình cờ hôm ấy mẹ cô đến ăn tối, và họ hỏi bà tại sao bà lại cắt đi hai đầu của miếng thịt trước khi cho vào chảo rán.
Tôi trả lời ngắn gọn: “Anh đang túng quẫn!”. Đó là những gì tôi đã làm và cũng là những điều cuốn sách này đề cập đến. Bất cứ khi nào tiếng nói tiêu cực ngăn cản bạn làm một việc gì đó hỗ trợ cho thành công của bạn, bạn cũng sẽ không thoái lui bởi bạn chính là chủ nhân cuộc sống của mình.
Họ muốn nghe để biết thông tin về các khóa học khác và để nhận được giá ưu đãi. Liệu bạn có giấu người Ngược lại, nếu bạn chỉ biết tiêu xài và tiêu xài, thì không những bạn không bao giờ giàu lên được, mà phần trách nhiệm trong con người bạn rốt cuộc cũng sẽ tạo ra các tình huống làm bạn thậm chí không thể tận hưởng những thứ mà bạn chi tiền để có được, và đôi lúc bạn sẽ còn mang nặng mặc cảm tội lỗi.
Bạn có hiểu lập luận của tôi chứ? Khi sự thoải mái được bạn ưu tiên, nghĩa là bạn đang lệ thuộc vào nỗi sợ hãi của mình đấy. Sự lựa chọn có năng lượng mạnh mẽ hơn và đi cùng với việc chịu trách nhiệm tạo ra hiện thực. Chợt có một giọng nói bên trong bảo tôi: “Thiên nhiên rất giàu có nhưng phân bổ không đồng đều.
Người nghèo và nhiều người thuộc tầng lớp trung lưu tin rằng họ phải lựa chọn giữa tiền bạc và những yếu tố khác trong cuộc sống. nợ và tôi đầu tư vào bất động sản. Có trong tay những dụng cụ tốt nhất là điều quan trọng, nhưng quan trọng hơn, anh ta phải là một người thợ mộc xuất sắc để có thể sử dụng những dụng cụ đó một cách thành thạo.
Tôi cố vượt qua thất bại và luôn gắng vươn lên ngay sau đó. Khi lớn lên, con sẽ giàu có. Tuy nhiên, nhiều người lại thích đi lại và lắng nghe những kẻ oán thán.
Khi chúng ta tự do thoát khỏi nỗi sợ của mình, sự hiện diện của chúng ta tự khắc làm người khác tự do”. Vậy tôi sẽ hỏi những người đó câu hỏi đơn giản là: “Tại sao bạn phải trả hóa đơn tiền điện?”. Như tôi đã nói đến ở phần trên, bắt chước là một trong những cách học hỏi chủ yếu của con người.
000 đô-la đến với cô thì cô không cần chi tiêu số tiền ấy cho bất cứ việc gì. Nó còn là sự đóng góp của bạn cho những người khác. Nếu cần, tôi sẽ cắt bạn ra từng mảnh rồi ghép trở lại sao cho bạn có thể tự “vận hành” một cách tốt nhất.
Hãy để ý rằng tôi nói họ chơi trò đóng vai nạn nhân, tôi không nói họ là nạn nhân. Đây cũng là lý do khác để bạn không ngừng học hỏi và nâng cao kỹ năng trong bất kỳ lĩnh vực nào mà bạn đang tham gia. Nhờ đó bạn có thể nhận ra khi nào bạn đang suy nghĩ như người nghèo và như người trung lưu để có ý thức chuyển sang và tập trung suy nghĩ như người giàu.
Thứ hai, bạn sẽ không bao giờ hạnh phúc. Đó là do “nhiệt kế” tài chính của Donald Trump được cài đặt con số hàng tỉ chứ không phải hàng triệu. Rồi hít một hơi thật sâu và nói: “Tôi có thể giải quyết vấn đề này.