Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi. Họ không đấu súng đấu gươm mà đấu trí.
Câu chuyện có vẻ như vầy. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé. Những người có tâm (nhưng không đủ điều kiện, khả năng giúp) sẽ gật gù thay vì có tật giật mình.
Đã đi một số cây số. Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau. Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.
Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn. Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch. Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình.
Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta. Trinh sát phán đoán: Người quen.
Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200. Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn.
Nhất là một khuôn mặt cũ. Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.
Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa. Nhưng nhiều năm qua, tôi không có điều đó với phụ nữ. Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu.
Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh. Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác. Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường.
Cậu ấy là người tốt. Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi. Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.