Và Maney đã tìm thấy phát biểu của ông chủ IBM trên tờ Binghamton Press: Nền kinh tế Mỹ sẽ đứng vững mặc dù có sự sụp đổ của thị trường chứng khoán. NCR chuyên sản xuất các loại máy đếm tiền một mặt hàng công nghiệp ít được chú ý lúc đó trong khi các nhà công nghiệp đang hướng về công nghiệp cơ khí như xe hơi chẳng hạn. lượng lớn các máy tính dập thẻ đục lỗ để tính toán.
Ông đã thề sẽ trở thành và vượt qua tầng lớp thượng lưu ở xứ sở này. Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ. Năm 1956, sau chuyến đi châu Âu cuối cùng, Watson nghĩ đến chuyện trao quyền lực cho con trai.
Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi Đó là quyết sách làm cho Watson vui sướng, vừa với tư cách người cha vừa với tư cách nhà sáng lập doanh nghiệp IBM. Đến lượt ông thì bị huýt sáo.
Có lẽ vì thế mà nhiều nhà nghiên cứu cho rằng Watson không nhìn thấy tiềm năng của máy tính điện tử. Gerstner gọi là tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm. Giai thoại này không bao giờ tới tai nhân viên IBM, quá tệ để hàng chục ngàn nhân viên IBM phải tuân theo quy định của cha tôi.
Qua những chuyến bay xuyên châu Á, châu Phi và Thái Bình dương, Tom đã thể hiện tinh thần thép, cách nhìn trước sự việc và kỹ năng lái máy bay. Ba ngàn ngân hàng đóng cửa. Vết thương đó không phải là khoản lỗ nặng nề mà là công ty đã xa rời triết lý kinh doanh của nó.
Đó là: con người thì quan trọng hơn việc kiếm tiền, nhân viên cần giữ sức khỏe và tránh xa rượu cùng thuốc lá, nhân viên thì cần được ông chủ đối xử công bằng cùng nghiêm khắc, những người làm nghề bán hàng thì cần ăn mặc nghiêm chỉnh và tôn trọng khách hàng, công nghệ thì sinh ra khuynh hướng kinh doanh và là cách để dẫn đầu, dư luận và sự nổi tiếng cần được kiểm soát. thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán. Người Mỹ phải tham gia sâu hơn vào cuộc chiến tranh lớn nhất trong lịch sử loài người.
Cũng có khi chúng được gọi là trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp. Và trong suốt nhiều thập niên hậu Watson, IBM đã luôn luôn dẫn đầu vinh quang trong sứ mệnh chứng tỏ đó là cái nôi tạo ra những cái máy, những công nghệ, những thành tựu biểu trưng cho trình độ tư duy của con người. Và có thể thấy thấp thoáng bóng dáng của Watson ở đây.
Với sự thiếu lắng nghe nhu cầu của khách hàng, IBM đã không đánh giá đúng sức mạnh vĩ đại của ngành phần mềm và để Microsoft thuở đó chỉ với một Bill Gates nhỏ bé đặt phần mềm hệ điều hành DOS vào trong máy tính của IBM. Nhân viên của ông không ai lạ tính nóng nảy và gia trưởng của vị chủ tịch. Watson đã lắng nghe và cho con trai mình một sự mạo hiểm lớn đầu tiên với tư cách một nhà quản trị, như Tom đã nói, để sau đó dẫn đến cuộc cách mạng IBM system/360.
Mặc dù, ông không tham công tiếc việc đến mức coi công ty quan trọng hơn sức khỏe của bà mẹ. Một gáo nước lạnh thì có khả năng làm tỉnh giấc mộng mơ màng. Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên.
Vào lúc này, hàng loạt công nghệ mới ra đời liên quan đến máy tính, đặc biệt là phần mềm và các thành tựu ứng dụng khác trong công nghệ thông tin. Chăm lo cho đời sống nhân viên, bao gồm cả vui chơi giải trí của Watson có một giá trị đặc biệt vào thời buổi mà giới chủ còn chưa biết mình là người có vai trò mang lại hạnh phúc cho người lao động. Con người luôn giữ vị trí hàng đầu, mục tiêu hàng đầu và ý nghĩa cuối cùng trong mọi quyết sách, mọi cuộc mạo hiểm, mọi nỗi buồn của Watson.